Mùa Đông Chạnh Nhớ Người Xưa

Hồ Chí Bửu

Ta ở đây nhìn núi mãi cũng buồn

Với những mùa đông gió thổi da khô mốc

Em bây giờ xa lơ xa lắc

Tháng ngày rời kỷ niệm chết trên ngôi

Và thời gian đu bay qua nốt tuổi

Ta ở đây nhìn núi hoài phát chán

Đời trầm trầm cũng tựa bài ca

Ngày Giáng sinh chậm gì rồi cũng đến

Vắng em rồi ta quên mất lời kinh

Khi bối rối quên phứt đi làm dấu

Tiếp tục đọc