Chào mừng Thiên Chúa Ngôi Hai
Giáng sinh giữa chốn trần ai bụi hồng
Giữa rừng tuyết trắng đêm đông
Bethlehem qúa lạnh lùng. Chúa ơi!
Giáng sinh, Chúa cứu muôn người
Thi hành Thiên mệnh sứ trời huyền trao
Vinh Danh Thiên Chúa ngôi cao
Mênh mông ân điển, dạt dào nguồn thương
Sáng soi, xin Chúa dẫn đường
Việt Nam thoát khỏi đoạn trường đớn đau
Lệ buồn đã cạn đêm sâu
Dân con, Chúa hỡi, nhìn nhau nghẹn ngào…
Đời không còn tiếng ca dao
Mà là khép, mở tù lao lạnh hồn
Quê nhà oan khổ nguồn cơn
Quê người phản trắc, cội nguồn lãng quên
Tiếp tục đọc
Vô thường
Đêm thánh
Đêm hôm nay trong rộn ràng ánh nến
Thiên hạ tưng bừng đón Chúa Giáng Sinh
Con đứng bơ vơ giữa đời khánh kiệt
Giữa những dối gian điên đảo nhân tình
Con đứng đăm đăm nhìn rừng lửa nến
Có ngọn nào thắp sáng tuổi thơ con?
Đêm giá lạnh, giáo đường, con tìm đến
Tìm lại ngày xanh mộng biếc linh hồn
Ôi ngày đó những nghiệt ngòi dâu biển
Con biết chi vai mẹ trĩu cho đời
Khi khôn lớn, lòng con vừa thấm mệt
Hiểu ra thì con – mẹ đã ngàn khơi
Con tiếc nhớ những ngày bên cạnh mẹ
(Ngày cuộc đời năm tháng có mùa xuân)
Mẹ, bà tiên, ban phép lành nhân thế
Cho đời con huyền thoại tuổi thiên thần
Vô thường
Trăm trứng trăm con
Ai vá giùm ta một mảnh lòng
Tơi bời vụn vỡ với non sông
Điêu linh tức tưởi đời dâu bể
Mấy độ thăng trầm vẫn thủy chung
Ai sưởi giùm ta một cõi lòng
Lạnh lùng hoang vắng những ngày Đông
Ôi, con chim én cô đơn ấy
Đời mãi chia lìa vạn nhánh sông !
Ai hiểu giùm ta một chuyện lòng
Đau thương cuồn cuộn sóng vô chung
Hồn ta quằn quại hồn vong quốc
Những vết thương buồn của núi sông
Thế thái nhân tình
Đắng cay
Từ ngày anh bước chân đi
Em lau nước mắt trở về nuôi con
Hẹn nhau mươi bữa vuông tròn
Mà năm mốt tháng vẫn còn chờ nhau !
Em chờ một trận mưa Ngâu
Để Ngưu với Chức đẹp câu ước thề
Hỡi ơi, sự thực não nề
Năm mươi mốt tháng lòng tê tái lòng !
Năm mươi mốt tháng long đong
Một mình đối phó việc trong việc ngoài
Miệng cười, nhưng mắt nhòa cay
Nghiến răng nuốt mối hận này vào tim !
Tiếp tục đọc
Thế thái nhân tình
Luận về chữ Tài và chữ Hạnh
Chữ TÀI chữ HẠNH trên đời
Tài là ân huệ của Trời ban cho
Còn chữ hạnh phải do tự luyện
Hạnh do tâm hướng thiện mà nên
Hạnh là nhẫn, hạnh là hiền
Hạnh là đức tính của riêng loài người
Hạnh là nết, là lời thanh nhã
Với người quen kẻ lạ xung quanh
Hạnh là ngay thẳng công bình
Không gây hiềm khích , không sinh oán thù
Hạnh, sang cả cũng như nghèo khó
Chẳng mai kia, mốt nọ thay lòng
Buị đời không vẩn gương trong
Chẳng vì danh lợi bẻ cong khuôn vàng
Hạnh là chẳng vênh vang, hiếu thắng
Mà mang ơn sâu nặng của đời
Tiếp tục đọc